Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

THẾ NÀO LÀ VỢ? THẾ NÀO LÀ HỒNG NHAN TRI KỶ?




Điều làm đàn ông không chịu nổi là sự lảm nhảm của người vợ, nước mắt của người tình và sự hiểu lầm của hồng nhan tri kỷ. Đàn ông cả đời đi tìm không phải vợ, cũng không phải người tình mà là hồng nhan tri kỷ.

Thế nào là Vợ? Vợ là người con gái mà bạn tình nguyện giao cả gia tài cho cô ấy cất giữ.

Thế nào là Người Tình? Người Tình là người con gái mà bạn hẹn hò vụng trộm với cô ấy và sợ Vợ phát hiện.

Thế nào là Hồng Nhan Tri Kỷ ? Hồng Nhan Tri Kỷ là người con gái mà bạn có thể nói với cô ấy tất cả mọi bí mật kể cả điều mà bạn không thể nói được với Vợ hay Người Tình.

Vợ là một sự ràng buộc, ràng buộc bạn không thể tuỳ tiện cặp bồ với một người con gái khác; Người Tình là một sự bù đắp, bù đắp cho bạn những tình cảm mãnh liệt mà ở người Vợ còn thiếu hoặc bạn không tìm được ở người Vợ; Hồng Nhan Tri Kỷ là sự chỉ rõ, chỉ rõ sự mê say trong trái tim bạn.

Vợ sống cùng bạn từng ngày, Người Tình tiêu tiền cùng bạn, Hồng Nhan Tri Kỷ nói chuyện cùng bạn. Vợ không thể thay thế Người Tình, vì Vợ không điều khiển được tình cảm như Người Tình; Người Tình không thể thay thế Vợ, vì Người Tình không có được tình thân như Vợ; Vợ và Người Tình đều không thay thế được Hồng Nhan Tri Kỷ, vì đó nhu cầu của tâm linh.

Vợ là người con gái không hề có chút quan hệ máu mủ nào với bạn nhưng lại bồn chồn mong nhớ mỗi khi màn đêm đã xuống mà bạn chưa về nhà; Người Tình là người con gái không hề có chút quan hệ gia đình với bạn nhưng lại làm cho bạn thoả mãn mùi vị ái tình của đấng nam giới; Hồng Nhan Tri Kỷ là người con gái chẳng có quan hệ gì với bạn cả nhưng lại có thể chia sẻ với bạn những vui buồn phiền muộn. Vợ là một ngôi nhà, là một bến cảng mang cho trái tim nông nổi của bạn sự vỗ về an ủi; Người Tình là gánh nặng của ngôi nhà, chẳng qua chưa đến nỗi vạn bất đắc kỷ, bạn không muốn vứt bỏ; Hồng Nhan Tri Kỷ là vật tô điểm cho ngôi nhà, không có cô ấy bạn không thấy cô đơn, nhưng bạn sẽ cảm thấy cuộc sống chẳng có ý nghĩa gì.

Sự quan tâm của người Vợ như một ly nước lọc, có lúc trở thành sự lảm nhảm, chỉ khi bị ốm mới trở thành sự ôn hoà; sự quan tâm của Người Tình như cốc nước lọc đó bỏ thêm chút đường, dần dần qua một đêm rồi mà vẫn chưa thoả mãn; sự quan tâm của Hồng Nhan Tri Kỷ giống như cốc cafe khi bạn đang làm việc lúc nửa đêm, càng uống càng tỉnh.

Khi Vợ có bầu thì sẽ hỏi bạn muốn có con gái hay con trai một cách rất tình cảm; khi Người Tình có bầu với bạn thì sẽ khóc và hỏi bạn phải làm sao bây giờ? đối với Hồng Nhan Tri Kỷ, bạn sẽ kể cho cô ấy nghe chuyện Người Tình của bạn có bầu và sẽ hỏi cô ấy bạn nên làm thế nào. Ngay đối với người Vợ, chỉ sau khi bị cô ấy phát hiện bạn mới nói rằng “Thật ra, anh đã muốn nói với em sớm hơn” sau đó cố gắng hết sức để giải thích, và giả bộ rất đáng thương.

Khi Vợ về nhà mẹ đẻ một tuần không quay lại bạn cũng không thấy nhớ; khi Người Tình mới ba ngày không gặp bạn liền gọi điện cho cô ấy: Em đi đâu đó ? Tối nay chúng mình đến nơi cũ uống cafe được không? Khi trong lòng cảm thấy buồn khổ, bạn chỉ muốn tìm Hồng Nhan Tri Kỷ để trò chuyện, nói với cô ấy chuyện vận mệnh của bạn giữa Vợ và Người Tình, thực tế không thể chịu đựng được nữa.

Cái mà làm đàn ông không chịu nổi đó là sự lảm nhảm của người Vợ, nước mắt của Người Tình và sự hiểu lầm của Hồng Nhan Tri Kỷ. Sự lảm nhảm của người Vợ làm đàn ông thấy đã rối cả lòng lại càng thêm rối hơn, nước mắt của Người Tình làm cho trái tim của đàn ông mềm yếu hơn, sự hiểu lầm của Hồng Nhan Tri Kỷ làm cho đàn ông thấy bị tổn thương, hụt hẫng.

Người Vợ tốt nhất là người mà đàn ông có thể tìm thấy ở cô ấy Người Tình và Hồng Nhan Tri Kỷ, chỉ là cảm giác thôi mà đàn ông khó có thể tìm thấy. Người Tình tốt nhất là người mà khi mối quan hệ của bạn và cô ấy bị Vợ bạn phát hiện, cô ấy sẽ chủ động rút lui mà không có một yêu cầu gì hết, nhưng khó mà tìm được điểm này của Người Tình. Hồng Nhan Tri Kỷ tốt nhất là người đến một ngày nào đó sẽ trở thành Người Tình, thậm chí thành Vợ của bạn, chỉ là cái suy nghĩ này chẳng có chút hiện thực gì cả.

Nếu như có thể, đàn ông rất muốn biến Hồng Nhan Tri Kỷ thành Người Tình, nếu có thể nữa thì sẽ muốn cô ấy thành người Vợ. Nhưng nếu Hồng Nhan Tri Kỷ trở thành Vợ rồi thì sẽ không còn là tri kỷ nữa, bởi vì rất ít đàn ông muốn biến Vợ thành tri kỷ. Trái tim đàn ông có rất nhiều bí mật không thể tùy tiện nói cho Vợ nghe, không thế thì làm sao gọi là đàn ông nữa.

Lấy Vợ là vì sợ người khác nói ra nói vào, tìm một Người Tình là vì muốn thêm chút gia vị vào để điều chỉnh cái cuộc sống tẻ nhạt, muốn có Hồng Nhan Tri Kỷ vì muốn tưới cho tâm hồn trống rỗng của họ một chút canh tươi.

Đàn ông cả đời đi tìm không phải là Vợ, cũng không phải là Người Tình mà là Hồng Nhan Tri Kỷ.

Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

CÂU CHUYỆN TIẾU LÂM HAY NHẤT VIỆT NAM: Bóng đá Việt Nam vui thật!



Azit Nexin từng sang Việt Nam, nhưng xui cho ông là lúc đó chưa có V-League, giải vô địch chuyên nghiệp hay nhất Đông Nam Á. Nếu không thì ông phải có một kho tàng để viết truyện, chứ không chỉ có duy nhất cuốn "Vua bóng đá" để lưu cho hậu thế.


Bóng đá Việt Nam - y như một tựa của một truyện ngắn - quả là "một câu chuyện thật đến mức không thể nghĩ ra".



Quả vậy, bây giờ có cho mấy nhà văn giàu trí tưởng tượng nhất ngồi suy nghĩ cũng không thể nào sáng tạo ra một kịch bản hay hơn. Một đội bóng bị cho là “lắm trò”, tự nhiên chơi trò Chí Phèo, nhiều lần bù lu bù loa đòi bỏ giải. Giống y hệt... con nít, giận xong cái "thôi em hổng chơi nữa đâu". Cái đội bóng ấy mang tên của thành phố A, nhưng người hâm mộ của thành phố ấy xem như nỗi hổ thẹn. Có một lần đội bóng ấy không đá trên sân nhà, không mượn sân hàng xóm, mà chạy tuốt luốt ra Bắc cách xa cả ngàn cây số để mượn sân của... đối thủ trực tiếp của họ để đá. Hết nói.



Dân trong làng đồn rằng đội bóng ấy có một ông chủ đã muốn bỏ bóng đá, nhưng không nghĩ ra cách nào hợp lý nên giờ... bỏ giải chơi. Đội này bỏ giải, cả giải đấu hỗn loạn vì trật tự các đội thay đổi loạn xà ngầu. Điều đó cũng nói lên trình độ quản lý thượng thừa của BTC. Thay vì hủy kết quả 2 trận cuối của “đội Chí Phèo”, cho 2 đối thủ thắng 3-0 theo luật FIFA, BTC hủy sạch bách tất cả những trận của họ trong mùa. Đùng một cái đội thắng không còn thắng, đội thua không còn thua. Đội đang mơ chức vô địch tự nhiên mất liền... 6 điểm và hết cửa mơ mộng, đội đang an toàn tự nhiên đối mặt nguy cơ rớt hạng tới nơi. BTC có bồi thường chi phí di chuyển cho các đội bị thiệt hại không? Chắc là còn khuya.



Mà vì sao “đội Chí Phèo” bỏ giải? Vì BTC bỗng dưng trừ của họ 4 điểm. Họ đã an toàn, họ đưa cầu thủ trẻ vào đá một trận không còn ý nghĩa, thế giới người ta làm chuyện đó bình thường, nhưng ở bóng đá nhà ta coi vậy là... tiêu cực, thế là trừ 4 điểm. Mà một trận đấu có 3 điểm chứ mấy, sao lại ra con số 4? Chả biết. Tiêu cực nhiều lần trở thành chuyện bình thường ở V-League, nhưng trong câu chuyện này, chuyện bình thường lại hóa ra... tiêu cực (?!).



Bóng đá Việt Nam vui thật,



V-League có hẳn một Ban tư vấn đạo đức để phụ giúp BTC phát hiện và xử phạt tiêu cực, nghe là thấy độc đáo rồi. Nhưng Ban tư vấn tư vấn hoài chả thấy ai nghe nên chuyển sang chỉ trích luôn BTC giải. Ngay trong thông báo bị lỗi font và chính tả gửi giới truyền thông để nói lời chia tay và bỏ giải, “đội Chí Phèo” cũng đã tranh thủ dành phân nửa thời lượng để “tố” BTC. Bỏ giải vừa oai vừa được nói cho sướng miệng, quá lời.


Những chuyện ly kỳ khác khi đội bóng có ông chủ ngân hàng tài trợ đột nhiên... hết tiền, phải đi vay nóng để có tiền cho đội di chuyển đá sân khách thì nhiều vô kể. Đội bóng ấy đáng lẽ rớt hạng rồi, tự nhiên “đội Chí Phèo” chơi bỏ giải, thành ra họ “buộc” phải sống sót bất đắc dĩ. Mà đội này ở cảnh “nhà nghèo” có lẽ chỉ muốn rớt hạng thôi, tiền di chuyển không có thì lấy đâu ra tiền dự giải tới? Nếu chẳng may... trụ hạng thì sao? Gợi ý: bỏ giải, như “đội Chí Phèo” làm. Giải đấu chuyên nghiệp tự nhiên thành... cái chợ, nay thích thì đá, mai chán thì nghỉ.



Bóng đá nhà ta vui thế đấy, đố Azit Nexin nghĩ ra được kịch bản hay hơn.

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013

YÊU TAO NHÉ! BÙ LU BÙ LOA :X (truyện cực hay…)



***
- Tao yêu mày 8 năm rồi đấy bù lu bù loa ợ.
- Tao chưa yêu mày.
- Từ từ để tao tán
***

Dù đi bằng đường nào, thì cũng đến một nơi gọi là.........

Là gì thì phi nhanh xuống cuối truyện mà xem nhé
.
.
.
..Đá tảng )( Đá nhỏ..

Đá nhỏ tên là Tin. Đá tảng tên là Gia.

Hai đứa cùng sống trong một khu chung cư nhỏ. Hai bà mẹ quen thân nhau từ những ngày đầu mới dọn đến. Hai ông bố gặp nhau thì lại hợp cái khoản thích sưu tập đá cổ, nên đặt cho hai đứa cái biệt danh "đập đâu vỡ đấy" này. Hai "viên đá" vì thế mà thân thiết với nhau, ở cái chung cư này, chỉ có nhà nào biết nhà ấy, có bạn có bè là điều không dễ.

Đá tảng là con trai nhưng lại hiền lành, ngoan ngoãn chứ không ngang tàng bướng bỉnh như Đá nhỏ.

Ai có thể tượng tưởng được cảnh một đứa con gái 5 tuổi dám trèo lên cái lan can chung cư mà hú hú như vượn?

Lại còn rủ nhau tối tối ra hành lang đi gõ cửa từng nhà xong chạy....

Rồi còn hay chọc ngoáy bắt nạt người khác, người duy nhất "không thèm chấp" Tin là Gia. Thằng bé luôn nhường nhịn nhận phần thiệt cho mình, thậm chí còn phải ăn hết bát cơm thừa của con bé mà không được để mẹ con bé biết, nếu không nó sẽ bù lu bù loa lên với bố mẹ hai đứa rằng "Gia đánh con". Đây gọi là Ác từ trứng ác ra......

_oOo_

* Mẫu giáo:

- Tin ún sứa đi!

- Ứ ừ.

- Ún đi mà, ún đi tí Gia cho kẹo

- Hông. Gia đi mà ún.

- Mẹ Tin mắng Tin cho mà xem - thằng bé xị mặt ra.

- Gia ún đi tí Tin nói với mẹ là Tin uống hít ùi mẹ hông giận đâu mà.

- Mẹ Gia bảo Gia phải ún sữa mới mau nhớn, mới mau được nấy vợ như pa Gia.

- Gia còn bé tí, Gia ún đi ùi lấy vợ. Tin hông mún nấy chồng âu.

- Nhưng mẹ Gia bảo cho Gia lấy Tin mờ, Tin phải hay ăn chóng lớn chứ

- Kệ Gia, Tin ứ ún

- Nưng mờ, Tin cũng phại ún thì mới nớn, nớn mí chơi mí Gia được á.

- Không, Gia ún đi, ún đi không Tin nhéo Gia á

Thế là Gia lại phải uống hết cả phần của Tin.

Hai đứa trẻ ngọng níu ngọng nô ngồi đùn đẩy nhau hộp sữa, nhìn đến là iu

...
..
.

* Cấp 1:

- Tin ơi, cô giáo mắng Gia này

- Sao cô lại mắng Gia?

- Tại Gia vẽ bậy vào sách

- Haha, chết Gia chưa, cho chừa. Tin không bao giờ vẽ bậy vào sách đâu nhá, Tin ngoan hơn Gia, toàn vẽ vào vở thôi

- Tí Gia mách cô giáo.

- Ê ê Gia chơi xấu, mách là không tốt, cạch mặt Gia, tí Tin về mách Mẹ Gia, hứ.

- Thôi Gia không mách nữa, mẹ Tin bảo chữ Gia xấu như gà bới

- Êu, ứ phải đâu, chữ Gia đẹp mờ

- Thịt hông?

- Thịt mờ, đẹp như con vịt nó ngoáy mông xuống đất á

- Là sao hở Tin?

- Là... ......

- Là sao?

- Mẹ Tin nói Con vịt á, nó mà cọ mông xuống đất á, thì nó...à không, thì cái chỗ đất ấy nó cứ tơi bời, hơn cả gà bới nữa

- Hừ, đợi đấy, Tin chọc Gia, tí học về cho đi một mềnh.

- Ớ, Gia ăn gian

.
..
...

* Cấp 2:

- Tin ơi, Lớp A2 có đứa thích Gia á

- Ọe nó bị lé lác hay làm sao hử Gia

- Ý gì hở

- Ờ à, hà hà, thì Tin hỏi mắt nó bị sao mà nó kết Gia nổ đom đóm mắt thế?

- Mắt nó rất đẹp, nó rất đáng iu, không như Tin.

- Tin làm sao?

- Tin bướng, cứng đầu, nói không nghe, mắt to, miệng rộng, mỗi lần Tin gào là cả làng nghe thấy. Xem nào, gì nữa nhỉ? Ờ, hay cãi Gia, oánh Gia, nghịch như quỷ sứ, hay chọc phá Gia nữa. vân vân èn vân vân.

- Hừ, thế hả, Gia thì tốt đẹp ấy. Tính nết ẻo lả như con gái, bị người ta oánh cái thì mặt xị như cái bị, chảy dài như cái bơm mà không dám bật lại. mắt thì bé mũi thì to, Gia giống con quái vật ấy.

- Ơ, thế cái con chơi với quái vật gọi là con gì?

- Hừ...không thèm nói chuyện.

.

Dưới gốc cây.

- Tin ơi, ơi Tin, Tin ới Tin ời, Tìn ơi, Tin Tìn Tín Tỉn Tĩn Tịn ơi, đừng giận Gia nứa mờ

Thằng bé năn nỉ gãy lưỡi mà mặt con bé cứa trơ trơ nhưng tượng gỗ, không thèm động lòng.

Gia xị mặt ngồi ngó ngiêng nhìn xuống đất.

- Á á, Tin ơi tổ kiến lửa kìa, kìa...con mẹ đè con con kìa...

- Đâu đâu, kiếm lửa đốt chết nó đi...

Con bé nhảy tưng tưng đòi giết người, nhầm, kiến.

- Thói ác không bỏ, kiếp sau mi phải là Quỷ sa tăng Tin ợ.

- Ậc ậc, thì thôi, tha nó. Nhưng mà đang giận đấy, chưa tha đâu

- Hự, thế bây giờ làm sao

- Hát bài bốn con vịt đi

- Hở? Móc đâu ra bốn con?

- Ơ hay, thế cả đời chỉ nuôi có một con thôi à?

- Nhưng người ta sáng tác có một con thôi mà

- Ợ, thế thì phải đẻ ra cho thành bốn con chứ, thế cũng hỏi.

- Tin đi mà đẻ

- Hát không thì bảo?

- Ừ, đợi tí, để Gia đẻ

"Một con vịt xòe ra hai cái cánh, nó kêu rằng cút cút cút cụt cụt cụt....

Hai con vịt xòe ra ba cái cánh, nó kêu rằng cốc cốc cốc cộc cộc cộc...

Ba con vịt xòe ra năm cái cánh, nó kêu rằng ếch ếch ếch ộp ộp ộp...

Bốn con vịt xòe ra hai cái cánh, nó kêu rằng híc híc híc hịc hịc, gặp hồ nước nó bì bà bì bõm, lúc lên bờ nó vẫy đít trêu Tin "

- Á á á, dám trêu hả...

))((

Hai đứa đuổi nhau chạy vòng vòng..... Đứa thì kêu trời, đứa thì la hét ỏm củ tỏi. Ngộ.

.

..

...

* Cấp 3:

Lớn. Không còn cái cảnh Tin Tin Gia Gia nữa, chuyển qua mày - tao, cấp độ ác của Tin đủ để đổ đầy một cái xe rác...

- Gia, Gia, đi oánh nhau k?

- Hở? Cái gì cơ?

- Cơ con khỉ?

- Có đứa khiêu chiến với tao ấy.

- Kệ mày, tao không biết oánh, đi theo mày đỡ đòn hả? Hehe.

- Ơ, tao về đóng bỉm cho mày, rồi cho mày vào nôi nằm thôi Gia nhể

- Tao thách mày dám.....

- Mày nhớ tao đấy.

...

- Tin...

- Wắt?

- Thư tỏ tình của tao đây, mày đọc đi.

- Đâu đâu....

"Cộng hòa xã hội chủ nghĩa độc thân

Độc lập tự do thì tốt

Tin ơi Tin. Mày làm bạn gái tao ná

Mày đọc đến đây nghĩa là mày đồng ý rồi đấy, chết chưa con "

.

- Haha, kiểu này cưỡng bức nhau quá.

- Này, im mồm, mày đang chế nhạo tao đấy à?

- Đâu có

- Mày đọc xong rồi, đồng ý rồi ấy nhớ.

- Đồng cái con ấy ý, mày bẫy như bẫy chuột thế thì tao đỡ bằng mõm à

- Kệ xác mày.

- Ờ, kệ xác mày. Cứ thế nhá.

- Ê ê, mày tỏ tình mà không mời tao ăn à?

- Nhịn đi cưng, tao phải hiến cả thân xác tao cho mày rồi mà mày còn đòi ăn nữa á?

- Ơ, thằng bựa khựa, là mày tự dâng chứ.

- Bố tao bảo không được dại gái.

- Dại cái đầu mày, ai bảo mày tao là con gái, giờ có đi không?

- Ờ, đi thì đi, sợ đếch gì, áp bức bóc lột quá thể.

...

*

Được ba ngày, con bé lại giở quẻ...

- Gia ơi, bạn mày đẹp zai nhở?

- Thì sao?

- Tao thích.

- Sao nữa?

- Tao tán nó nhá.

- Uýnh bỏ mịa đấy.

- Tán tí thôi, đi mà, nhá...

- Ờ...tùy mày đấy.

Mắt Gia buồn buồn, vì Gia thích nó. Nhưng một lần nữa Gia lại nhường nó. Đúng hơn là nhường thằng bạn thân cho nó yêu hộ.

_oOo_

Thằng bạn bị Tin cưa đổ. Ngày ngày nhìn hai đứa vui vẻ bên nhau. Gia từ nhân vật chính nay trở thành người thừa trong mắt Tin. Tin không còn thời gian quan tâm Gia nữa. Đá tảng bỗng dưng trở thành hòn đá cô đơn.

"

Có hòn đá cô đơn xa xăm

Đứng ở đó cớ sao một mình

Phải chăng đá cũng thất tình

Hòa niềm đau với ta?

Có chị gió bay ngang qua đây

Khẽ nhẹ vuốt mát tâm hồn mình

"Này cậu trai thất tình!

Buồn làm chi hỡi em?"

Có giọt nước rơi trên mi ai

Khẽ nhẹ thấm xót xa trong lòng

Hình như nước cũng biết rằng:

"Nàng đã xa cách ta ..."

.

- Mày cứ như thất tình ý - Tin ôm đầu Gia lắc lắc khi Gia hát cho nó nghe.

- Thất tình gì đâu... - Gia cười buồn.

*

Ngày ngày tháng tháng năm năm, hai đứa dần xa cách bởi người thứ 3, Gia chúi đầu vào học hành, còn Tin lại cắm đầu vào yêu, Gia đỗ đại học, Tin ở nhà "chăn zai" - theo lời nó nói. Nó vẫn hạnh phúc với tình yêu của nó, Gia vẫn âm thầm ôm mối tình đơn phương của mình.

....

.....

......

Một ngày, Gia bắt gặp Tin đang đứng khóc dưới gốc cây ngày xưa.

- Quả trên cây rơi xuống đầu Tin à?

- Ừ, quả thất tình bất thình * h ấy - Nhìn thấy Gia, con bé khẽ cười nhưng nước mắt vẫn rơi.

- Sao nào? Đá nhỏ khóc nhè này, xấu ế, nín đi..

- Tin chia tay rồi

- Ừ, vậy khóc làm gì, Tin của Gia mà hơi tý khóc nhè vậy hả? Quay mặt lại đây xem nào, xem có phải viên đá già của Gia không nào?

Gia khẽ ôm vai Tin xoay người Tin quay lại...

- aaaaa, con gì mà xấu thế này hả trời

Gia bỗng dưng hét toáng lên làm Tin giật mình, Gia cảm nhận được nhịp đập thình thịch nơi trái tim Tin qua cánh tay đang nắm chặt.

Tin mặt ngẩn ngơ nhìn Gia cười ha hả, rồi đưa tay lên lau mặt, một vệt nước màu đen đen chảy dài dài xuống...

- Haha, nhìn đi, nhìn xem mascara chảy xuống tận rốn rồi đây nài, cái điện thoại này đủ để Tin soi đến đâu hiện nguyên hình đến đó đấy.

Gia cầm điện thoại đưa cho Tin soi tạm cái gương mặt tèm lem của mình.

- aaaaaaaaaaaa, con gì nó ị lên mặt tôi thế này hả trời...

- Về đi, về nhà nhanh không người ta lại tưởng chung cư mình xuất hiện yêu tinh đội lốt người bây giờ.

Gia kéo tay Tin lôi xềnh xệch quẳng vào trong nhà tắm.

Đứng trước gương, soi lại mình, tự mỉm cười vì cái bất cẩn của mình, khóc cũng bẩn nữa

*

- A lô!

- Dậy đi, bà chằn, 8h rồi còn ngủ hả?

- 8h không ngủ thì lúc nào ngủ, hức.

- Đêm qua có khóc không?

- Không.

- Sao không khóc?

- Trước khi đi ngủ, quệt hai phát mascara vào mi, khóc rồi đêm mò dậy nhìn mặt mình tởm quá không ngủ được nên cũng không dám khóc nữa

- Hahaha, khá hơn rồi đấy. Thế bây giờ dậy đi...

- Dậy làm jề?

- Mở cửa.

- Mở cho trộm vào tiếp chơi à?

- Trộm nào dám chơi với mày, có tao thôi.

- Mày tao không tiếp, phắn.

- Mày không mở tao trèo lan can.

- Rơi xuống kệ mày.

- Thôi mở đi, tao cho mày cái này.

- Ờ, đợi tí, câu giờ, tao tiếc tiền.

- Tiền tao chứ tiền mày đâu.

- Mày tao mới tiếc, tao làm ếch gì có mà tiếc, hè hè.

Lồm cồm bò dậy mở cửa, thấy lù lù một đống xanh đỏ tím vàng toàn bóng bay buộc vào một viên đá màu xanh ngọc bích, chả thấy người đâu, chỉ thấy một tờ giấy dán trên quả bóng bay màu đỏ, còn vẽ một cái mặt cười nhăn nhở nữa chứ.

"Mày ôm cả cục đá với chùm bóng bay này vào trong nhà, chọc thủng hết 20 quả bóng bay ra, xem bên trong có gì thì giải quyết hết đi, rồi lại ôm đá sang trả tao, tao lấy trộm của papa đấy. Hí hí"

Tin ngoan ngoãn làm theo, nhưng nó không chọc thủng.

Nó ôm trọn cả chùm bóng vào trong người, vừa chạy vừa hét.........nó lao về phía tường.

.............

..............

...................

bộp bộp bụp bụp bộp bộp bụp bụp.....

Tiếng bóng bay nổ như pháo rang trong nhà, ai đi qua liệu có tưởng nhà này đang có chiến tranh không nhỉ?

Những mảnh giấy nhỏ cuộn tròn trong 20 quả bóng được đánh số thứ tự...

Nó mở ra xem...

"1 tuổi, nhà tao chưa quen nhà mày"

"2 tuổi, tao cũng chưa biết mày"

"3 tuổi, nhà tao sắp dọn đi"

"4 tuổi, tao bắt gặp mày khi mày đang bù lu bù loa khóc trên hành lang, lớn lên tao mới biết lần đó mày không ăn cơm nên bị mẹ nhốt ngoài cửa "

"5 tuổi, mày thường xuyên tranh đồ ăn, đồ chơi của tao, không được thì mày lại bù loa bù lu, thế nhưng cái gì mày ăn thừa, không ăn được thì mày lại nhường tao, mày tốt lắm".

"6 tuổi, học lớp 1.Ngồi trong lớp, mày còn tè dầm ra quần, bị các bạn cười mày lại gào lên , xấu tính "

"7 tuổi, mày không tè dầm nhưng lại không chịu đi học, sáng nào tao cũng thấy papa mày toàn phải "xách" mày đi học, nhìn mày đu đeo trên cánh tay papa mày như con khỉ, mồm mày thì như cái loa thùng, tao tưởng pa mày đưa mày đi chơi vườn thú "

"8 tuổi, mày nói với tao là mày thích thằng cu cùng lớp, tao gét mày".

"9 tuổi, tao khoe với mày là mẹ tao bảo sau này cho tao lấy mày, mày cười khựa khựa bảo cho tao lấy con khỉ, chứ mày không lấy hàng xóm".

"10 tuổi, mày cưỡng bức tao, ngày nào cũng bắt tao chở mày đi học, nếu không mày sẵn sàng bù lú bù lóa ngay cả khi đứng giữa sân chung cư"

"11 tuổi, tao gọi mày là "Bù lu bù loa" bị mày túm tóc nhổ mất một nắm "

"12 tuổi mày đã dở thói côn đồ khi dám oánh nhau với bọn lớp 8 chỉ vì chúng nó dám nói tao với mày bé tí đã yêu nhau".

"13 tuổi, tao thích mày"

"14 tuổi, tao thích mày"

"15 tuổi, tao thích mày"

"16 tuổi, tao thích mày"

"17 tuổi, tao yêu mày, mày thích....thằng bạn tao. Cho tao ra rìa"

"18 tuổi, tao yêu mày. Mày với nó là một đôi được gần 1 năm. Tao vẫn ở Rìa. Tao lao vào học, mày lao vào yêu"

"19 tuổi, tao yêu mày. Tao đỗ đại học, mày "toạch" thẳng cẳng, bị mẹ nhốt ở nhà".

"20 tuổi, tao yêu mày.

Hôm qua, tao đứng từ xa nhìn mày khóc đúng 27 phút 39 giây. Tao cũng buồn lắm khi thấy mày như thế, nhưng không biết làm gì cho mày hết buồn, đành ra trêu mày cho mày cười quên đi nỗi buồn, thế mà mày lại nín nhanh hơn tao tưởng.

Hôm nay, tao quyết định "Xích" mày lại, không để mày đi đâu nữa, mày đừng bảo tao thừa nước đục thả câu, tao chỉ đục nước béo cò tí thôi. .

Đọc xong hết rồi thì mày vác cục đá của tao ra cửa để tao trả papa, tao đợi mày 30 phút mỏi chân lắm rồi đấy.

Nhưng trước khi mày quyết định có nên thò mặt ra cửa hay không thì phải trả lời tao câu này, nếu mày đồng ý thì ôm đá để ôm tao, còn không ôm đá lại rồi ra bưu điện gửi chuyển phát nhanh, chứ tao không muốn nhìn mặt mày.

Tao chỉ chấp nhận câu trả lời trong vòng 2 phút thôi đấy. Mở to mắt nhìn cho kỹ này:

"YÊU TAO NHÉ! BÙ LU BÙ LOA "

*

Uỳnh uỵch...

Tiếng bước chân lao nhanh ra cửa...

...

....

.....

- Ơ, thế mày không ôm đá ra trả tao à?

- Ừ...m, kh...ô..n..g. Tao...tao - Bối rối

- Mày làm sao?

- Tao...để tao bắt tay mày...ừmm... để tao bắt tay thay ôm được không?

- Tao không muốn bắt tay với mày.

- Ơ...ơ...nhưng tao...

- Tao không muốn bắt tay, tao muốn ôm.

- Ừ, thế thì...

...

- Thế thì, để tao nhắm mắt cho mày ôm.

- Mày nhắm gì cũng được, miễn là tý mày phải vác đá sang trả pa ck.

- Hứ.....

><

- Tao yêu mày 8 năm rồi đấy bù lu bù loa ợ.

- Tao chưa yêu mày.

- Từ từ để tao tán

..

...

...

....

.....

3 năm sau

Đá tảng + Đá nhỏ = Đá vụn (là mấy viên đá con ấy ạ )

*

"Con đường nào cũng dẫn đến hạnh phúc "